Chúng ta sẽ cùng nhau già đi anh nhé!
Có một điều em luôn ấp ủ từ lâu, đó là ngày em được trông thấy anh tỉnh giấc dậy mỗi sớm mai, được anh ôm em vào lòng mỗi khi đêm về. Em thích ánh mắt anh nhìn em thật lâu, thật dịu dàng, thật say đắm và kiên định. Ánh mắt mà khi những vất vả bon chen làm em mệt mỏi, thì khi nhìn vào ánh mắt ấy, em thấy cả niềm yêu thương mãnh liệt không diễn tả thành lời.
Em yêu cái giây phút thiêng liêng được anh nắm tay đi trên con đường một ngày đầy nắng. Em yêu giây phút được nép vào người anh thật lâu, ánh nắng chói chang cũng không thể xua đi sự rạng rỡ trong ánh mắt em. Bởi tình yêu của anh dành cho em là vĩnh cửu. Em yêu cái giây phút người ta tuyên bố em trở thành vợ của anh, hạnh phúc lắm và cũng ngọt ngào lắm.
Hôm nay nắng đẹp lắm, cũng là khoảnh khắc em hạnh phúc nhất trần đời. Một nửa thế giới của em đang ở đó, ôm em thật chặt. Em hứa sẽ ngoan, sẽ không bướng bỉnh hay trẻ con ngốc nghếch, vì vị trí bây giờ của em đã khác. Em sẽ sinh cho anh những đứa con, sẽ làm một người vợ hiền thực thụ, sẽ làm một cô dâu lễ phép với mẹ anh. Em muốn giành cho anh, tất cả những gì mà em có được bằng tất cả tấm chân thành của mình.
Em đã mơ rất nhiều về tương lai của chúng ta ở phía trước. Chồng của em ạ. Anh có cảm giác từng điều một trong giấc mơ của em dần trở thành sự thật không anh? Vì có anh mà em mạnh mẽ đứng lên từ sau mối tình phía trước. Vì có anh mà giấc ngủ với em bình yên hơn. Vì có anh, em chấp nhận từ giã cuộc sống độc thân của một cô gái để trở thành vợ của anh và là người phụ nữ hạnh phúc nhất.
Dẫu năm tháng qua đi, em mong tình yêu của chúng ta cũng bền lâu như vậy. Dù già đi mười năm, hai mươi năm hay đến khi trở thành cụ già chín mươi tuổi, em mong bàn tay anh vẫn nắm chặt tay em như thế. Em là cô gái của anh… mãi mãi!
Nắm chặt tay em nhé… đừng buông…